Bệnh nghề nghiệp là một trong những nguy cơ mà bất cứ người lao động nào cũng có thể mắc phải. Nguyên nhân của bệnh nghề nghiệp chủ yếu là do người lao động thường xuyên làm việc trong điều kiện lao động không tốt. Vì vậy, bệnh nghề nghiệp trở thành vẫn đề quan tâm hàng đầu và là đối tượng ngăn ngừa của lĩnh vực an toàn, vệ sinh lao động.

Do đặc thù về điều kiện làm việc nên người lao động làm việc trong lĩnh vực thi công – xây dựng là đối tượng chịu tác động rõ rệt nhất của các bệnh nghề nghiệp. Việc thường xuyên làm việc trực tiếp với các loại nguyên vật liệu nhiều bụi và chứa thành phần hóa học là yếu tố mang đến nguy cơ mắc bệnh nghề nghiệp cao nhất.
Cụ thể hơn, người lao động có thể mắc một trong các bệnh liên quan đến nghề nghiệp như sau:
– Các bệnh về phổi và phế quản do tác động của silic, atbet,…
– Nguy cơ nhiễm độc do tiếp xúc với chì, thuỷ ngân, mănggan, TNT, asen, benzen và các chất đồng đẳng của benzen.
– Các bệnh do tác động bởi tiếng ồn, phóng xạ, rung, giảm áp.
– Các bệnh về da như sạm da, loét da.
– Các bệnh nhiễm khuẩn như lao, viêm gan, đường ruột…
Thực tế cho thấy, các bệnh nghề nghiệp trong xây dựng hoàn toàn có thể đề phòng bằng cách thực hiện tổng hợp các biện pháp kỹ thuật và nâng cao nhận thức cho người lao động để họ chủ động ngăn ngừa các ảnh hưởng tiêu cực của điều kiện làm việc đối với sức khỏe của mình. Trong đó, đơn vị hoặc người sử dụng lao động cần có nhiều nỗ lực nhằm cải thiện điều kiện làm việc thông qua cải tạo môi trường không khí và tăng cường chế độ vệ sinh cá nhân ở cả nơi ở và nơi thực hiện thi công – xây dựng.
Các chuyên gia trong lĩnh vực đam bảo an toàn, về sinh lao động và phòng ngừa bệnh nghề nghiệp cho người lao động thuộc lĩnh vực thi công – xây dựng đề xuất một số biện pháp cụ thể như sau:
– Người lao động thực hiện thi công các công trình trong điều kiện đặc biệt cần được đảm bảo các tiêu chuẩn tối thiếu đối với các yếu tố nhiệt độ, độ ẩm, ánh sáng và lưu thông không khí.
– Người sử dụng lao động cần thực hiện thay thế các chất độc hại dùng trong thi công – xây dựng bằng chất ít hoặc không độc, đồng thời có biện pháp thiết thực nhằm cơ khí hóa, tự động hóa để từng bước giảm thiểu sự căng thẳng về thể lực và sự tiếp xúc trực tiếp của người lao động với nơi phát sinh độc hại.
– Người lao động làm những công việc nặng nhọc hoặc trong điều kiện vật lý không bình thường, trong môi trường độc hại cần được rút ngắn thời gian làm việc trong ngày và thực hiện nghỉ ngơi sau 1-2 giờ làm việc.
– Người lao động cần được trang bị đầy đủ các phương tiện bảo vệ cá nhân như quần áo bảo hộ, mũ, kính, mặt nạ, găng tay, ủng,…
