Đánh giá mức độ rủi ro bằng phương pháp phân tích định tính và phân tích định lượng.
Mức rủi ro chấp nhận được: Là mức độ rủi ro cho phép đối với con người.
Mức rủi ro đương nhiên được chấp nhận: Là mức rủi ro thấp đến mức việc giảm rủi ro không có ý nghĩa về mặt an toàn.
Phân tích định tính là việc mô tả tác động của mỗi loại rủi ro và sắp xếp chúng vào từng nhóm mức đọ: rủi ra cao, trung bình, thấp. Mục đích của phân tích định tính là nhằm đánh giá tổng thể xem rủi ro tác động đến những bộ phận nào và mức độ ảnh hưởng của nó đến từng bộ phận và toàn bộ dự án. Đối với những dự án đơn gián có thể chỉ áp dụng phương pháp định tính để xác định rủi ro. Ngoài ra, cũng có một số dự án không thể áp dụng phương pháp phân tích định lượng thì việc phân tích định tính để xác định rủi ro là rất cần thiết.
Đánh giá định tính rủi ro
Đánh giá định tính sử dụng các mẫu văn bản hoặc các câu mô tả theo bậc thang diễn tả mức độ, quy mô, hậu quả sự cố và khả năng những hậu quả đó sẽ xảy ra. Các mức độ đó có thể áp dụng trực tiếp hoặc điều chỉnh cho phù hợp với tình hình thực tế, và các mức độ diễn tả khác nhau có thể áp dụng cho các rủi ro khác nhau. Phương pháp đánh giá định tính thường áp dụng một ma trận, trong đó các rủi ro được biểu diễn ở nhiều mức độ khác nhau, thông qua việc kết hợp xác suất xảy ra và hậu quả nếu có.
Phương pháp đánh giá định tính được sử dụng:
Như một công cụ loại trừ ban đầu để xác định các rủi ro, nhưng sau đó phải tiến hành phân tích sâu hơn
Khi mức độ rủi ro chưa đến mức giành nhiều thời gian và công sức để phân tích sâu hơn
Khi các số liệu không đủ để tiến hành phân tích đánh giá định lượng
Phương pháp đánh giá định tính thường sử dụng sơ đồ ma trận SK – AT – MT như một công cụ hình ảnh mô tả các rủi ro và các tiêu chuẩn để xác định mức độ rủi ro/ hậu quả cho toàn bộ các hoạt động của công ty.
Phân tích định lượng là việc sử dụng các phương pháp toán, thống kê và tin học để ước lượng rủi ro về chi phí, thời gian, nguồn lực và mức độ bất định. Một số công cụ thường sử dụng để lượng hóa rủi ro như phân tích mạng, phân tích xác suất, phương pháp đồ thị, phân tích quan hệ.
Đánh giá định lượng rủi ro (QRA)
Phương pháp đánh giá định lượng sử dụng các giá trị được biểu diễn bằng các con số (thay vì là các mức độ / quy mô được mô tả bằng lời trong phương pháp đánh giá định tính) đối với cả hai đại lượng là mức độ nghiêm trọng của hậu quả và xác suất xảy ra sự cố, sử dụng các số liệu từ nhiều nguồn khác nhau. Chất lượng của việc đánh giá phụ thuộc vào mức độ chính xác và mức độ hoàn chỉnh của các giá trị được lượng hóa sử dụng trong đánh giá.
Mức độ hậu quả có thể được ước lượng bằng cách mô hình hóa hậu quả của một hoặc nhiều sự cố, hoặc bằng cách phân tích dữ liệu của các công trình nghiên cứu hoặc các số liệu trong quá khứ. Mức độ thiệt hại của hậu quả có thể được thể hiện bằng số tiền, bằng các tiêu chuẩn về con người hoặc thiết bị công nghệ. Trong một số trường hợp, có thể sử dụng đến hai giá trị biểu diễn bằng con số để xác định hậu quả đối với các thời điểm, địa điểm, nhóm công việc hoặc tình huống khác nhau.
Khả năng xảy ra sự cố thường được thể hiện bằng xác suất, tần suất xảy ra sự cố, hoặc có thể kết hợp giữa yếu tố xác suất và mức độ phơi nhiễm/ tiếp xúc với yếu tố nguy hiểm.
