Điều kiện làm việc vi khí hậu xấu (nóng hoặc lạnh), tiếng ồn, rung chấn, yếu tố phóng xạ (nếu có), hóa chất… được coi là các yếu tố có hại của môi trường làm việc có tác động tiêu cực, thậm chí gây nguy hiểm cho người lao động. Trên thực tế, các yếu tố tương đối phổ biến có mặt thường xuyên trong quá trình lao động – sản xuất. Do đó, việc hiểu rõ cơ chế hoạt động, các nguy cơ tác động để có biện pháp giảm thiểu, ngăn ngừa là hết sức cần thiết.
Thường xuyên làm việc trong điều kiện khí hậu quá nóng hoặc quá lạnh đều khiến sức khỏe người lao động bị giảm sút nhanh chóng. Sự thích ứng của cơ thể chỉ đạt tới một ngưỡng nhất định, vì thế lãnh đạo doanh nghiệp, chủ cơ sở sản xuất cần thiết kế, xây dựng, cải tạo nhà xưởng khoa học, hợp lý. Một số biện pháp được coi là hiệu quả như mở nhiều cửa sổ để lưu thông không khí, lắp đặt hệ thống quạt thông gió, sử dụng điều hòa nhiệt độ hoặc rèm cách nhiệt, chú trọng đầu tư trang thiết bị máy móc để tăng cường cơ giới hoá, tự động hoá nhằm giảm bớt cường độ lao động hoặc thời gian người lao động phải tiếp xúc với nhiệt độ cao,…
Bên cạnh đó, cán bộ làm công tác tổ chức, phân công lao động cần nắm vững chuyên môn để bố trí lịch làm việc, thời gian lao động một cách hợp lí. Đồng thời, người sử dụng lao động cần chú trọng công tác quan tâm chăm sóc sức khoẻ và thực hiện khám sức khỏe định kì cũng như có chính sách bồi dưỡng nặng nhọc, độc hại cho người lao động để kịp thời phát hiện, chữa trị các bệnh nghề nghiệp có nguyên nhân từ điều kiện, môi trường làm việc vi khí hậu.

Môi trường làm việc không đảm bảo ánh sáng, nhiều khói bụi, tiếng ồn,… làm giảm năng suất và là nguyên nhân của nhiều bệnh nghề nghiệp mà người lao động thường xuyên gặp phải cũng như có thể trở thành tác nhân gây tai nạn lao động đáng tiếc. Chính vì vậy mà người sử dụng lao động cần có những biện pháp thiết thực như tận dụng ánh sáng tự nhiên, trang bị đủ hệ thống đèn chiếu sáng, trang bị phương tiện bảo vệ cá nhân như kính, mặt nạ cho công nhân trực tiếp tiếp xúc với ánh sáng cường độ cao (hàn điện, hàn hơi, công nhân luyện kim…) hoặc làm việc trong môi trường nhiều khói bụi (khai thác than khoáng sản, vệ sinh công nghiệp,…), đặc biệt là tăng cường khả năng tự động hóa để giảm bớt áp lực cho người lao động.
Đối với một số lĩnh vực đặc thù mà người lao động phải làm việc, tiếp xúc với hóa chất độc hại hoặc phóng xạ thì cần có chính sách đặc biệt cũng như tăng cường các biện pháp kỹ thuật, tăng cường phương tiện phòng hộ cá nhân để giảm thiểu tối đa các tác động của nó đối với sức khỏe người lao động và môi trường xung quanh.
